Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014

Hoàng Hữu Phước : TRƯNG BẰNG CHỨNG TIN NHẮN ĐE DỌA GIẾT

Ông Trương Trọng Nghĩa (trái) và ông Hoàng Hữu Phước

Tôi và ông Trương Trọng Nghĩa

Mấy tháng nay mỗi khi thấy Ông Trương Trọng Nghĩa có ý kiến phát biểu miệng hoặc qua bài viết trên các báo mà tôi cho rằng không có lợi cho dư luận trong hoàn cảnh khá tế nhị của nước nhà là tôi lại viết một bài blog để nêu các điểm tranh luận; chẳng hạn khi các nguồn chống phá trên mạng đang dè bỉu lãnh đạo Đảng, lãnh đạo Nhà Nước, lãnh đạo Quốc Hội Việt Nam không dám nói gì làm mếch lòng Trung Quốc, hoặc do có cái gọi là Công Thư Phạm Văn Đồng, hoặc nói ngắn gọn hơn là do bán nước, thì Ông Trương Trọng Nghĩa lại yêu cầu Quốc Hội phải ra Nghị Quyết về Biển Đông trong khi việc ra Nghị Quyết là bất khả thi và yêu cầu như vậy sẽ như thêm dầu vào lửa khiến dư luận hiểu không đúng về cách phản ứng của lãnh đạo Việt Nam, và tôi phải viết ngay một bài để lý giải vì sao là bất khả thi.

Là con dân Việt Nam luôn có mối lo cho tiền đồ xã tắc đối với giặc Tàu phương Bắc, cùng với bao người tôi luôn thóa mạ bọn giặc Tàu và những ai gây phương hại cho đất nước này, trong đó có cả các loại người tham nhũng, hối lộ, phản quốc, phản động, bất lương. Tôi thậm chí còn tạo blog riêng để mắng giặc Tàu (antichina.blog.com) ngay cả khi nghĩ rằng lãnh đạo đất nước ắt có nhiều người không ủng hộ sự quá khích cực đoan của mình.
Song, Ông Trương Trọng Nghĩa không phải là giặc Tàu.
Ông và tôi là nghị sĩ cùng Khóa XIII và cùng Đoàn Đại biểu Quốc hội Thành phố Hồ Chí Minh.
Ông có chính kiến của Ông. Tôi có chính kiến của tôi.
Ông có thể đại diện cho cử tri trên toàn quốc. Tôi có thể đại diện cho cử tri trên toàn quốc.
Tại nghị trường Quốc hội kỳ họp này, Ông có thể bảo rằng đang tích cực chuyển tải ý kiến của cử tri qua phát biểu của Ông, và Ông có quyền tự hào chính đáng về cống hiến của Ông. Tại nghị trường Quốc hội kỳ này, tôi cặm cụi xử lý các đơn thư mà người dân ở các tỉnh Miền Bắc gởi đến và từ Thành phố Hồ Chí Minh gởi ra tôi để cầu cứu kêu oan, và tôi có quyền tự hào chính đáng về cống hiến của tôi.
Ông và tôi hoàn toàn không có tư thù cá nhân, và hoàn toàn chưa có bất kỳ cuộc đấu khẩu bất đồng ý kiến căng thẳng nào cả. Nội dung phản bác của tôi tất nhiên trên cơ sở lập luận và lý luận có dẫn chứng chi tiết rõ ràng, nhưng tất nhiên cách hành văn của tôi trong khi phù hợp với các bài chống giặc Tàu trênantichina.blog.com thì không chắc sẽ thích hợp với các bài chống lại ý kiến của Ông trên hhphuoc.blog.com.
Như lúc Ông nói không đúng về tôi [1khiến tôi nhận được những thứ như thế này:
 

thì khi tôi viết không đúng về Ông sẽ đương nhiên khiến Ông cực kỳ tức giận. Và khi Ông tức giận, Ông lựa chọn cách gởi thư cho lãnh đạo Đoàn Đại biểu Quốc hội Thành phố Hồ Chí Minh. Đó là quyền của Ông, và tôi tôn trọng quyết định lựa chọn của Ồng.
Tôi luôn là người phục thiện nhanh chóng, vì vậy cách xin lỗi nhanh chóng nhất đến Ông là tôi phải nhanh chóng sửa lại tất cả các nội dung những bài viết gần đây liên quan đến các phát biểu của Ông, theo hướng: xóa bỏ tất cả tên của Ông, xóa bỏ tất cả những ghi chú về cá nhân Ông, xóa bỏ tất cả những từ ngữ chỉ thích hợp cho trang antichina.blog.com, và nhất là nội dung đi vào thực chất tập trung tranh luận thuần túy.
Từ nay, những bài viết tranh luận của tôi sẽ theo cách thuần quan điểm như vậy.
Thùng nước đá [2] càng trong lành thì càng tốt cho người đọc có công tâm.
Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét