Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

BỘ ẢNH KHỎA THÂN NGHỆ THUẬT CỦA DƯƠNG QUỐC ĐỊNH

Là nhà nhiếp ảnh Việt Nam nắm giữ nhiều giải thưởng nhất về ảnh nude – 30 huy chương – ngoài nước là chính.

Nhưng: “Huy chương với tôi không phải sự mong đợi,” anh nói. “Mong đợi ở đây là ra tác phẩm được như ý.
Đó là cái hạnh phúc đầu tiên. Huy chương chẳng qua là BGK nhìn nhận cùng với mình, hoặc đọc được tư tưởng của mình. Huy chương chỉ là vật chất – không mang lại cảm giác sung sướng nào bằng chính tác phẩm đâu!”


BÁO VĂN NGHỆ T/P HCM PHÊ PHÁN "ĐÈN CÙ" CỦA TRẦN ĐĨNH


CÁI ĐÈN CÙ TRẦN ĐĨNH


Gần đây cuốn tự truyện Đèn cù của tác giả Trần Đĩnh, đang sống tại TPHCM nhưng sách được in từ hải ngoại, được quảng bá rầm rộ như một hiện tượng lạ của văn chương. Thực ra sách vở bây giờ ê hề và quan điểm của người đọc cũng rất đa dạng, lại trong hoàn cảnh xã hội đã cởi mở nhiều nên sự đánh gía hay dở, đúng sai cũng khó, thậm chí loạn xà ngầu! Ai thích gì đọc nấy. Tuy nhiên người cầm bút đều thấm thía lời dạy của cổ nhân: “Văn là người”. Dù chỉ là dăm câu thơ mấy chục từ hay là cuốn sách dăm bảy trăm trang hàng vạn từ, người đọc cũng có thể nhận diện được người viết cùng tài năng nhân cách của họ. Đó là cái “thần” của chữ nghĩa văn chương. 

Trần Đĩnh là ai?